a
THCS Đặng Thai Mai
a
Cảm nhận sách "Tôi là Bêtô"

Cảm nhận sách "Tôi là Bêtô"

  • 05-06-2014 12:00:00 SA
Chẳng hạn đơn giản như quan điểm khi nói về một cái nhà:
"Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó 100 m và lo lắng nói:
- Mưa thế này, không biết nhà tôi có dột không?
Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó 1.000 m và buồn bã nói:
- Không biết giờ này ở nhà tôi mọi người đang làm gì.
Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó nửa vòng trái và lần này thì người ta sụt sùi:
- Chẳng biết chừng nào tôi mới được về thăm lại nhà tôi?"

Đơn giản là ai cũng yêu ngôi nhà của mình, càng xa thì càng thấy nhớ. Bêtô cũng rất yêu quý ngôi nhà của mình. Ở đó có gia đình chị chủ Ni- cũng chính là gia đình của chú. Vì cái tên Bêbêtô dài quá nên bố mẹ bé Ni rút gọn là Bêtô, vì điều này mà Bêtô rút ra một điều là: "Càng lớn, người ta càng nói ít đi. Họ nghĩ nhiều hơn". Thực tế đúng là như vậy hoặc như quan niệm về sự quyến rũ: "Trong thế giới của chúng tôi, bướng bỉnh và phá phách bao giờ cũng quyến rũ hơn là đóng vai trò ngoan ngoãn". Có lẽ trong thời đại bây giờ cũng vậy, gần đây tôi đọc một số bài báo viết rằng gái (trai) hư bao giờ cũng hấp dẫn hơn gái (trai) ngoan.

Tại sao trong ngành cảnh sát người ta lại huấn luyện chó để phân biệt tội phạm. Bởi vì chó có khả năng phân biệt người tốt và xấu rất giỏi. Trong cuốn truyện này, bạn cũng sẽ rút ra một số bài học quan trọng về cách phân biệt người với người.

Cuộc sống của Bêtô ngoài những câu chuyện liên quan đến gia đình bé Ni, mang đậm tình cảm gia đình, còn có cả những câu chuyện về bạn bè. Bêtô có hai cậu bạn là Laika và Binô. Laika thì được gọi là bạn xấu vì rất nghịch ngợm, Binô được gọi là cậu bạn thông thái. Hai cậu bạn thật thú vị, còn Bêtô thật thà, tự nhận mình là một kẻ nhạt nhẽo và ưa tranh cãi. Nhưng tại sao chúng vẫn chơi với nhau và hấp dẫn nhau? Đơn giản là vì tình yêu và sự chân thành: "Khi bạn yêu mến một ai đó, đơn giản là vì người đó thật lòng yêu mến bạn. Tâm hồn của chúng ta được sinh ra để chờ đáp lại niềm yêu mến đến từ một tâm hồn khác. Nó giống như chiếc ống sáo, sẵn sàng reo khi gió mùa hè thổi qua".

Truyện còn khiến tôi thật sự xúc động. Bạn đã bao giờ cười cợt khi nghe một ai đó nói về ước mơ của họ, chỉ vì ước mơ đó có vẻ phi thực tế? Nếu vậy thì sau đây bạn sẽ thấy ân hận vô cùng bởi vì như Bêtô - hay chính tác giả đã nói:

Gặp một chú lùn có ước mơ lớn lên sẽ chơi bóng rổ hay một chú bé dị tật ở chân, nuôi mộng sau này trở thành ngôi sao bóng đá thì đó không phải là điều mà bạn nên chế nhạo. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải ở chỗ nó có phù hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hoá thân một cách hồn nhiên nhất vào đấng toàn năng. Như vậy, ước mơ không chỉ là chiếc bàn là tinh thần, giúp bạn ủi thẳng những nếp nhăn của số phận mà còn là cách để bạn bắt gặp hình ảnh của Thượng đế trong bản thân mình.

Hay như câu chuyện nói về cái tên: "Cái tên là dấu hiệu để phân biệt người này với người khác. Không có tên, người ta gọi là vô danh. Vô danh thì không đọng lại được trong tâm trí bất kỳ ai, không phân biệt được với ai. Nó không có hình thù. Nó chỉ là một khối nhờ nhờ. Bạn biết rồi đó, cái tên đôi khi được cha mẹ đặt cho một cách ngẫu nhiên nhưng chính cách sống của bạn đã không ngừng chưng cất cái tên của mình qua năm tháng, giúp cho nó tỏa hương".

Câu chuyện bắt đầu nói về cái tên và kết thúc cũng bằng cái tên, chỉ là một cái tên nhưng ý nghĩa thì không hề nhỏ. Sau khi đọc xong hết những chuyện kể của Bêtô thì cái tên Bêtô thật sự đã ăn sâu vào tâm trí của tôi. Tôi yêu mến cái tên Bêtô đến mức lấy tên đó đặt cho chú chó con nhà mình luôn. Từ bé đến giờ, có nhiều bạn phàn nàn với tôi là tại sao ngày xưa bố mẹ không đặt tên hay hay một chút. Như là có thêm tên đệm khác chữ "Thị" chẳng hạn thì bây giờ tôi sẽ nói với các bạn "có sao đâu nhỉ", tên có "Thị" thì càng thơm chứ sao! Tên đệm của tôi chỉ có chữ "Thị" thôi. Và tôi yêu tên tôi. Tôi yêu tất cả những gì tôi đang có.

Tôi tin rằng tất cả các bạn - những ai sắp có ý định đọc cuốn sách Tôi là Bêtô, sẽ tìm lại những điều ý nghĩa của cuộc sống mà bao lâu nay các bạn đã đánh mất hoặc quên đi và cũng sẽ yêu quý chú chó Bêtô dễ thương trong câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh như tôi đã yêu.

Linh Linh (Cuốn sách của tôi,ngoisao.net)
BQL Thư viện thông minh
Chẳng hạn đơn giản như quan điểm khi nói về một cái nhà:
"Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó 100 m và lo lắng nói:
- Mưa thế này, không biết nhà tôi có dột không?
Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó 1.000 m và buồn bã nói:
- Không biết giờ này ở nhà tôi mọi người đang làm gì.
Người ta nghĩ đến cái nhà cách đó nửa vòng trái và lần này thì người ta sụt sùi:
- Chẳng biết chừng nào tôi mới được về thăm lại nhà tôi?"

Đơn giản là ai cũng yêu ngôi nhà của mình, càng xa thì càng thấy nhớ. Bêtô cũng rất yêu quý ngôi nhà của mình. Ở đó có gia đình chị chủ Ni- cũng chính là gia đình của chú. Vì cái tên Bêbêtô dài quá nên bố mẹ bé Ni rút gọn là Bêtô, vì điều này mà Bêtô rút ra một điều là: "Càng lớn, người ta càng nói ít đi. Họ nghĩ nhiều hơn". Thực tế đúng là như vậy hoặc như quan niệm về sự quyến rũ: "Trong thế giới của chúng tôi, bướng bỉnh và phá phách bao giờ cũng quyến rũ hơn là đóng vai trò ngoan ngoãn". Có lẽ trong thời đại bây giờ cũng vậy, gần đây tôi đọc một số bài báo viết rằng gái (trai) hư bao giờ cũng hấp dẫn hơn gái (trai) ngoan.

Tại sao trong ngành cảnh sát người ta lại huấn luyện chó để phân biệt tội phạm. Bởi vì chó có khả năng phân biệt người tốt và xấu rất giỏi. Trong cuốn truyện này, bạn cũng sẽ rút ra một số bài học quan trọng về cách phân biệt người với người.

Cuộc sống của Bêtô ngoài những câu chuyện liên quan đến gia đình bé Ni, mang đậm tình cảm gia đình, còn có cả những câu chuyện về bạn bè. Bêtô có hai cậu bạn là Laika và Binô. Laika thì được gọi là bạn xấu vì rất nghịch ngợm, Binô được gọi là cậu bạn thông thái. Hai cậu bạn thật thú vị, còn Bêtô thật thà, tự nhận mình là một kẻ nhạt nhẽo và ưa tranh cãi. Nhưng tại sao chúng vẫn chơi với nhau và hấp dẫn nhau? Đơn giản là vì tình yêu và sự chân thành: "Khi bạn yêu mến một ai đó, đơn giản là vì người đó thật lòng yêu mến bạn. Tâm hồn của chúng ta được sinh ra để chờ đáp lại niềm yêu mến đến từ một tâm hồn khác. Nó giống như chiếc ống sáo, sẵn sàng reo khi gió mùa hè thổi qua".

Truyện còn khiến tôi thật sự xúc động. Bạn đã bao giờ cười cợt khi nghe một ai đó nói về ước mơ của họ, chỉ vì ước mơ đó có vẻ phi thực tế? Nếu vậy thì sau đây bạn sẽ thấy ân hận vô cùng bởi vì như Bêtô - hay chính tác giả đã nói:

Gặp một chú lùn có ước mơ lớn lên sẽ chơi bóng rổ hay một chú bé dị tật ở chân, nuôi mộng sau này trở thành ngôi sao bóng đá thì đó không phải là điều mà bạn nên chế nhạo. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải ở chỗ nó có phù hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hoá thân một cách hồn nhiên nhất vào đấng toàn năng. Như vậy, ước mơ không chỉ là chiếc bàn là tinh thần, giúp bạn ủi thẳng những nếp nhăn của số phận mà còn là cách để bạn bắt gặp hình ảnh của Thượng đế trong bản thân mình.

Hay như câu chuyện nói về cái tên: "Cái tên là dấu hiệu để phân biệt người này với người khác. Không có tên, người ta gọi là vô danh. Vô danh thì không đọng lại được trong tâm trí bất kỳ ai, không phân biệt được với ai. Nó không có hình thù. Nó chỉ là một khối nhờ nhờ. Bạn biết rồi đó, cái tên đôi khi được cha mẹ đặt cho một cách ngẫu nhiên nhưng chính cách sống của bạn đã không ngừng chưng cất cái tên của mình qua năm tháng, giúp cho nó tỏa hương".

Câu chuyện bắt đầu nói về cái tên và kết thúc cũng bằng cái tên, chỉ là một cái tên nhưng ý nghĩa thì không hề nhỏ. Sau khi đọc xong hết những chuyện kể của Bêtô thì cái tên Bêtô thật sự đã ăn sâu vào tâm trí của tôi. Tôi yêu mến cái tên Bêtô đến mức lấy tên đó đặt cho chú chó con nhà mình luôn. Từ bé đến giờ, có nhiều bạn phàn nàn với tôi là tại sao ngày xưa bố mẹ không đặt tên hay hay một chút. Như là có thêm tên đệm khác chữ "Thị" chẳng hạn thì bây giờ tôi sẽ nói với các bạn "có sao đâu nhỉ", tên có "Thị" thì càng thơm chứ sao! Tên đệm của tôi chỉ có chữ "Thị" thôi. Và tôi yêu tên tôi. Tôi yêu tất cả những gì tôi đang có.

Tôi tin rằng tất cả các bạn - những ai sắp có ý định đọc cuốn sách Tôi là Bêtô, sẽ tìm lại những điều ý nghĩa của cuộc sống mà bao lâu nay các bạn đã đánh mất hoặc quên đi và cũng sẽ yêu quý chú chó Bêtô dễ thương trong câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh như tôi đã yêu.

Linh Linh (Cuốn sách của tôi,ngoisao.net)
BQL Thư viện thông minh
Tôi yêu tất cả các cuốn sách từng đọc vì ở mỗi cuốn, tôi đều tìm thấy nhiều điều ý nghĩa hoặc một thông điệp gì đó mà các tác giả muốn gửi đến người đọc

Trong tất cả các cuốn đã đọc, tôi đặc biệt yêu thích cuốn Tôi là Bêtô, một cuốn sách có lối viết rất dung dị, nhẹ nhàng và đời thường của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Thoạt nghe tên, chắc nhiều bạn sẽ tự hỏi Bêtô là nhân vật nào mà nghe có vẻ ghê gớm thế? Nhưng bạn sẽ rất bất ngờ khi biết đó là tên một chú chó con - được đặt theo tên của một cầu thủ Braxin-Bêbêtô, và chắc chắn là bạn sẽ tò mò đọc tiếp xem chú chó Bêtô định kể chuyện gì?

Bằng giọng kể vô tư, cách trình bày ngắn gọn, đảm bảo những bạn nào ngại đọc truyện dài sẽ rất thích. Cả người lớn và trẻ con đều có thể tìm thấy ở truyện những điều hấp dẫn mình. Có lẽ tôi thích truyện này một phần vì tôi rất yêu chó. Chúng thật sự là loài vật trung thành và tình cảm. Đọc những câu chuyện của Bêtô, tôi lại càng hiểu thế giới của các chú cún và thấy cuộc sống của chúng cũng phong phú không kém gì của con người. Tác giả hẳn là đã quan sát rất tinh tế những hành động của loài vật này nên mới có thể viết lên một cuốn truyện sâu sắc đến thế.

Thông qua lời kể chuyện chân thực của Bêtô, bạn sẽ không chỉ được thư giãn mà còn thấy được nhiều góc cạnh của cuộc sống. Những điều tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại chứa đựng ý nghĩa lớn lao. Chỉ thông qua việc kể lại công việc và hoạt động hàng ngày của Bêtô, bạn như được trở lại tuổi thơ và tìm thấy những điều tưởng chừng đã mất hoặc quên bẵng đi do bon chen của cuộc sống thường nhật
Tôi yêu tất cả các cuốn sách từng đọc vì ở mỗi cuốn, tôi đều tìm thấy nhiều điều ý nghĩa hoặc một thông điệp gì đó mà các tác giả muốn gửi đến người đọc

Trong tất cả các cuốn đã đọc, tôi đặc biệt yêu thích cuốn Tôi là Bêtô, một cuốn sách có lối viết rất dung dị, nhẹ nhàng và đời thường của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Thoạt nghe tên, chắc nhiều bạn sẽ tự hỏi Bêtô là nhân vật nào mà nghe có vẻ ghê gớm thế? Nhưng bạn sẽ rất bất ngờ khi biết đó là tên một chú chó con - được đặt theo tên của một cầu thủ Braxin-Bêbêtô, và chắc chắn là bạn sẽ tò mò đọc tiếp xem chú chó Bêtô định kể chuyện gì?

Bằng giọng kể vô tư, cách trình bày ngắn gọn, đảm bảo những bạn nào ngại đọc truyện dài sẽ rất thích. Cả người lớn và trẻ con đều có thể tìm thấy ở truyện những điều hấp dẫn mình. Có lẽ tôi thích truyện này một phần vì tôi rất yêu chó. Chúng thật sự là loài vật trung thành và tình cảm. Đọc những câu chuyện của Bêtô, tôi lại càng hiểu thế giới của các chú cún và thấy cuộc sống của chúng cũng phong phú không kém gì của con người. Tác giả hẳn là đã quan sát rất tinh tế những hành động của loài vật này nên mới có thể viết lên một cuốn truyện sâu sắc đến thế.

Thông qua lời kể chuyện chân thực của Bêtô, bạn sẽ không chỉ được thư giãn mà còn thấy được nhiều góc cạnh của cuộc sống. Những điều tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại chứa đựng ý nghĩa lớn lao. Chỉ thông qua việc kể lại công việc và hoạt động hàng ngày của Bêtô, bạn như được trở lại tuổi thơ và tìm thấy những điều tưởng chừng đã mất hoặc quên bẵng đi do bon chen của cuộc sống thường nhật
  • SMART-LIB